Khách hàng ngỡ ngàng trước sự đổi mới của đường sắt
Mới đây, trong một chuyến tàu về quê hương ở Quảng Bình, bác Hoàng Xuân Trinh đã ghi lại những cảm nhận rất xúc động. Một vị khách lớn tuổi, từng trải như bác cũng phải ngỡ ngàng trước sự thay đổi của ngành Đường sắt. Từ khâu phục vụ bán vé, cảnh quan nhà ga sạch sẽ, khoang tàu hiện đại, nhân viên thân thiện… đều để lại ấn tượng sâu sắc đến mức vị khách này khẳng định “không đi tàu hoả là chưa lựa chọn đúng loại hình phương giao thông tiện tối ưu”.
Nguyên văn bài viết của bác Hoàng Xuân Trinh trên trang cá nhân như sau:
NGỠ NGÀNG NƠI ẤY, GA TÀU ĐỒNG LÊ
Tôi thường hay đi tàu hoả về quê. Lên tàu ga Hà Nội-xuống tàu ga Đồng Lê! Mấy năm gần đây do bùng lên dịch bệnh covid nên tôi chuyển qua đi xe ô tô nhà. Bẵng đi mấy năm tôi không đến ga đi tàu hoả.
Còn nhớ trước đây, ga Đồng Lê tàu thống nhất không dừng! Cả hai huyện miền núi Tuyên Hoá và Minh Hoá (Quảng Bình) xa xôi cách trở, đi lại rất khó khăn…
Sau khi lãnh đạo huyện Tuyên Hoá đặt vấn đề với ngành đường sắt, ga Đồng Lê mới có tàu thống nhất dừng đón trả khách, người dân vô cùng phấn khởi, tự hào. Từ đó, nơi đây không những đi lại thuận tiện mà còn mở mặt được với bên ngoài. Phần thì có khách nhiều nơi đến, phần thì Đồng Lê cũng như là một điểm quan trọng như một số nơi khác có tàu thống nhất dừng. Khách đi tàu tại ga Đồng Lê đông lên hẳn, đội xe taxi ra đời…
Mừng là thế nhưng vẫn chưa vui khi việc đi lại chưa thuận tiện, bởi tàu thống nhất dừng ga Đồng Lê rất hạn chế và chỉ những tàu chất lượng không cao dừng. Thời đó các tàu xuất phát ga Hà Nội vào ban đêm như SE3, SE1 không dừng Đồng Lê. Trong khi đó ga Hương Phố (HT) các tàu này đều dừng! Vợ chồng tôi cùng con cháu về quê nếu đi tàu SE3/SE1 phải về Hương Phố rồi thuê một chuyến xe về Tuyên Hoá (QB)…! Cũng may ở đó có những người bạn thỉnh thoảng đón giúp đôi chuyến rồi được quen thêm một số lái xe ở Hương Khê…
Thời gian sau đó vẫn chỉ có SE1 dừng Đồng Lê còn SE3 không dừng. Một phần vì thế mà tôi ngại đi tàu hoả, bởi vì tàu SE1 xuất phát ga HN 19h30’ là giờ cao điểm, mà: “Hà Nội không vội được đâu” dễ bị trễ tàu lại không kịp ăn cơm tối để đi tàu… Vả lại khi về đến ga Đồng Lê còn quá khuya (3h39’) bất tiện cho việc đi tiếp đoạn đường 15km còn lại để về nhà…
Hơn 4 năm nay tôi không đi tàu hoả về quê là thế! Dẫu rằng một người em làm ở Công ty đường sắt cùng quê nói: khi mô anh chị về quê nói em lấy vé tàu cho! Tôi chỉ cảm ơn chú em đã quan tâm đến anh chị!
Lần này, đang tiết Thanh Minh và có việc, tôi tranh thủ về quê mấy ngày, đắn đo mãi tôi mới quyết định mua vé tàu hoả về Đồng Lê mà trước đó tôi đã gọi cho một nhà xe hỏi vé nằm VIP, nhà xe trả lời hết vé. Tôi liền chạy đến ga Hà Nội mua vé tàu hoả về quê. Tôi vẫn cứ tâm trạng tàu đi sớm về ga Đồng Lê khuya nên cũng chần chừ. Nhìn lên bảng thông báo điện tử thì dòng chữ lướt nhanh quá, không dò kịp, tôi đành hỏi nhân viên bán vé: Cháu ơi, nhờ cháu xem dùm cho bác về Đồng Lê có những tàu nào? Nhân viên bán vé lướt khắp màn hình máy tính đọc giờ tàu toàn tàu đi ban ngày, thấy tôi đắn đo cô nhân viên bán vé tàu nói tiếp:
Về Đồng Lê có nhiều chuyến lắm bác ạ, như SE3 chạy 19h30’, tàu SE1 chạy 22h.
Biết được thông tin này tôi quyết định mua vé tàu nằm khoang 4 giường tầng 1, giá vé người cao tuổi 655.000 VND. Như thế đã yên tâm chọn phương tiện về quê.
Ai cũng có quê, tôi lại có cả nhà quê và đó là tình cảm, đã là máu thịt… trong tôi, không về không được! Biết thế, vợ con tôi cũng chiều theo. Mà cũng lạ, tôi về quê lần này, đi ra ga tàu có cả vợ tôi cùng vợ chồng con gái và cháu ngoại (do con rể lái xe) cùng đi với tôi.
Khi tôi đã đi vào trong ga, qua cổng soát vé con gái và cháu ngoại còn đứng nhìn theo vẫy tay chào mấy lượt. Tôi đáp lại rồi đi về cuối đoàn tàu SE1, nơi tôi mua vé giường nằm số 26 của toa tàu số 9. Đây lại là những thông số tôi thích! Có lẽ khởi đầu chuyến đi đẹp thế, lên tàu tôi nằm nghỉ rồi ngủ đến 4 giờ kém 20’ tỉnh giấc cho đến sáng.
Cũng không quên, bước chân lên tàu nhân viên đường sắt hỏi han, hướng dẫn chu đáo, nói với tôi đến ga Đồng Lê cháu gọi bác!
Tàu chưa chạy, loa trên tàu thông báo hành trình tàu chạy và giới thiệu dịch vụ trên tàu như một “bách hoá” tổng hợp, có đủ cả… Tôi chợt nghĩ ĐƯỜNG SẮT NAY ĐÃ ĐỔI MỚI, không đi tàu hoả là chưa lựa chọn đúng loại hình phương giao thông tiện tối ưu! Chưa hết, tàu chạy tương đối đúng giờ, về đến ga Đồng Lê chỉ chậm mươi phút, tàu chạy nhanh và êm hơn trước…
Điều ngạc nhiên, ngỡ ngàng đến với tôi khi tàu dừng, bước chân xuống ga Đồng Lê được đi dưới hệ thống mái che mà trước đây chỉ một số ga (Hà Nội, Huế, Sài Gòn…) trên tuyến đường sắt Bắc Nam có mái che. Nơi đây nhiều năm về trước mặc dù nhân viên nhà ga rất tâm huyết nhưng vẫn không vượt qua được khó khăn về kinh phí, cơ sở vật chất, vậy nên sân ga, dịch vụ… thời đó nhếch nhác chẳng muốn đến, chẳng muốn dừng chân … còn nay đã khác, đi tàu thú vị!
Xuống tàu, xách hành lý được nhân viên trợ giúp, đây là chuyến tàu thuộc Công ty vận tải đường sắt Hà Nội vận hành, mà nghe nói các tổ tàu của Công ty vận tải đường sắt Sài Gòn phục vụ còn tốt hơn, chu đáo hơn! Đi thêm mấy bước có vợ chồng đứa cháu ra đón rồi đưa đi ăn sáng, chở về nhà…
Lúc này, trong tôi liên tưởng, nhớ đến cố nhạc sỹ tài ba Trần Hoàn, đã hàng chục năm trước từng có nhiều cảm xúc cho ra những ca khúc nổi tiếng về miền quê này, đó là: SƠN NỮ CA, VỀ ĐỒNG Lê, ĐƯỜNG LÊN QUY ĐẠT… với những câu hát: Anh lại đưa em về thăm quê ĐỒNG LÊ… Nơi mà: “Đường ngược xuôi con tàu vào Nam hay đi ra Bắc”… “Vẫn lá xanh vâу quanh dốc núi… Mà Đồng Lê vẫn trọn nghĩa vẹn tình”…
Thưa cố nhạc sỹ Trần Hoàn, bữa nay đi tàu hoả về Đồng Lê, không chỉ “ngược xuôi vào Nam/ra Bắc” mà còn dừng đưa đón khách tại ga Đồng Lê với cảnh quan đẹp đi dưới mái che êm dịu không bị nắng mưa, … để: “Đường Đồng Lê. Ôi sao sáng naу như thêm chắp cánh baу đưa ta đến với tình nước non”… nhiều lắm những ca từ, lời ca hay, quyến rũ ĐỒNG LÊ trong ca khúc này của cố nhạc sỹ Trần Hoàn và chắc chắn: “Ta nhớ mãi ĐỒNG LÊ”!
(Bài viết trên điện thoại di động lại hơi dài mà thời gian ngắn chắc sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người thông cảm, góp ý)
Quê, 08/4/2023
HXT